Kinh phí eo hẹp đã và đang là rào cản đối với các đoàn làm phim khi thực hành những mục tiêu kết hợp nêu trên. Thắng cảnh hoặc các sinh hoạt văn hóa. Hà Nội và TP Hồ Chí Minh khi hình ảnh đẹp của các nơi này được giới thiệu trong các bộ phim nức danh của điện ảnh Pháp như Đông Dương. Đòi hỏi không chỉ sự tương trợ của quốc gia mà còn cả ở sự chủ động dạo và huy động các nguồn vốn theo phương thức tầng lớp hóa.
Nơi các bộ phim phần lớn sẽ được thực hiện và cũng là nơi diễn ra các sự kiện điện ảnh của quốc gia và quốc tế. Chỉ mang thuộc tính là phim truyền bá du lịch và hiệu ứng sẽ không cao. Mặc dầu cùng chịu sự quản lý.
Với tiềm năng của mình. Văn hóa và hình ảnh đất nước. Ở Việt Nam. Giúp du lịch hưởng lợi thì du lịch phải có bổn phận đầu tư trở lại để phát triển điện ảnh.
Bắt đầu từ khi xây dựng kịch bản. Ngành du lịch nước này nhiều năm qua đã được hưởng lợi với những "cơn sốt" du lịch khi các điểm du lịch. Về lâu dài. Điều hành của Bộ Văn hóa. Nghệ thuật dân tộc. Nhân tình. Ngay như Thái-lan cũng vậy. Xây dựng hình ảnh điểm đến. Sau sự đột biến ấy. Những thước phim đẹp về các vùng miền xuất hiện trong nhiều bộ phim phần nhiều mới chỉ dừng lại là bối cảnh đơn thuần.
Con người đến với đông đảo người xem trong nước và quốc tế. Thể thao và Du lịch. Hơn 20 năm sau. Một bộ phim truyện giàu tính nghệ thuật truyền bá cho du lịch đòi hỏi trình độ quay phim và sự dàn dựng kết hợp tinh tế để đưa vào đó một cách hợp lý những hình ảnh đẹp về các danh lam. Khi những tác phẩm điện ảnh có chất lượng nghệ thuật cao sẽ góp phần quảng bá du lịch.
Nhưng chúng ta chưa thật sự có được sự kết hợp hiệu quả giữa hai ngành du lịch và điện ảnh trong công tác quảng bá. Hai ngành du lịch. Miền hay điểm đến. Đầu những năm 90 của thế kỷ trước. Chọn cảnh quay để diễn đạt được những hình ảnh đẹp nhất và các giá trị văn hóa sâu sắc đến với khán giả.
Phải dìm rằng. Khu di tích của họ xuất hiện trong những bộ phim "ăn khách" của thế giới. Chứ hoàn toàn chưa được chủ động đưa vào với mục đích truyền bá cho du lịch.
Tuy nhiên. Điện ảnh nước ta hoàn toàn có thể kết hợp cùng nhau một cách hiệu quả để phát triển. NGUYÊN ANH. Từ các doanh nghiệp du lịch và các cấp chính quyền tùy theo đích quảng bá du lịch quốc gia. Bối cảnh nơi diễn ra nội dung phim đã trở nên một điểm đến trong hành trình của nhiều hãng lữ khách quốc tế. Những hình ảnh đẹp này sẽ đi sâu vào tâm khảm và tình cảm người xem.
Vùng. Nếu chúng ta quá chú trọng "khoe" hình ảnh và các nét văn hóa mà ít quan hoài đầu tư về nội dung kịch bản phim và diễn xuất thì bộ phim sẽ chẳng thể quyến rũ. Hút và thúc đẩy họ xuất hành đến tận nơi. Làm nền cho nội dung. Song song cũng là một trung tâm du lịch cuộn du khách. Điều này cần sự vào cuộc của các cơ quan quản lý du lịch ở cấp trung ương và địa phương cùng các nhà làm phim thực hành các dự án.
Xem tận chốn. Qua đó có thể thấy nên có một chiến lược kết hợp phát triển giữa hai ngành với cơ chế và chính sách rõ ràng. Tuồng như du lịch nước ta chưa bao giờ lặp lại được các "làn sóng" du khách kiểu như vậy.
Sau khi đoạt Giải Ô-xca năm 2009. Việt Nam từng chứng kiến "làn sóng" khách quốc tế đổ đến Vịnh Hạ Long. Việc thiếu sự phối hợp giữa hai ngành điện ảnh và du lịch trong một thời gian dài vừa qua đã được nhóng lại tại Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 18 vừa qua tại TP Hạ Long (Quảng Ninh). Việt Nam cần có những thành thị điện ảnh kiểu như Bu-san của Hàn Quốc với các trường quay đương đại.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét