Mình là con út trong một gia đình khá giả. Cuộc sống chưa bao giờ biết khổ ngày nào. Đến khi gia đình gặp một vài biến cố thì đã không còn như xưa. Đêm cũng như ngày, cứ sống trong lo âu, sợ hãi vì thấy bác mẹ cãi nhau chuyện tiền nong. Lúc đó, mình tự hứa với bản thân, sau này sẽ làm quờ quạng để bố mẹ được sống những ngày no ấm như xưa. Đến khi 18 tuổi, mình quen được hai người con trai. Người thứ nhất là mối ngọn nguồn, vì lẽ đó mà hay làm mình mộng mơ nhiều, nhưng người đó không phải là chồng mình bây giờ. Vì ở xa nên lúc quen nhau, mình đã hiểu anh ấy không thật lòng. Còn người thứ hai, và cũng là chồng mình giờ, mặc dầu không đẹp trai, gia đình không khá giả nhưng mình bị thu hút bởi sự ân cần, nhẹ nhõm. Ở bên cạnh anh, mình cảm thấy an toàn và bình yên.
Nhưng sóng gió đã diễn ra khi mình theo chồng qua Mỹ sống. Cuộc sống chật vật với công việc, tiền bạc xài trong gia đình đã khiến mình và chồng hay cãi nhau và dẫn đến tranh chấp. Từ nhỏ, vì thấy cảnh bác mẹ cãi nhau đã khiến mình ảm ảnh, đến khi lấy chồng, điều đó lại diễn ra lần nữa, làm mình nao núng. Lúc đó, người yêu xưa lại nhắn nhe và quan tâm về cuộc sống của mình. Trong lúc hoang mang, mình đã vô tình đặt niềm tin và xem người đó là chỗ dựa tinh thần để san sớt những khó khăn mà mình đã và đang sang trọng. Rồi cuộc sống vợ chồng ngày càng căn vặn nhau, mình cảm nhận rõ anh ấy đã thay đổi, không còn quan hoài và dù một tẹo bi cảm cũng không. Anh ấy đối với người dưng còn nhiệt tình hơn mình. Nhìn vào mắt anh ấy, mình cảm nhận được một sự căm thù đáng sợ. Lúc thì vui vẻ, lúc thờ ơ, anh ấy làm mình phát điên. Nhiều lúc muốn về Việt Nam để gặp lại bác mẹ nhưng có nào ngờ, khi nói đến chuyện đó, bố mẹ mình lại phát bệnh và ưu sầu vì nếu mình về thì làm gì để lo cho gia đình, khi bác mẹ mình đã qua tuổi cần lao và không còn tài sản nào trong tay? Đi không được, ở cũng không xong. Đến một ngày, mình phát hiện ra chồng đối xử với mình như vậy vì anh ấy biết, từ lâu mình đã lén chat với người xưa. Anh ấy dồn nén trong lòng mà không nói nhưng biết rõ, vì anh ấy mà mình mới gây ra lỗi lầm lớn như vậy. Khi đó, anh ấy đòi ly hôn nhưng mình đã cố xin miễn thứ và nói ra những nghĩ suy trong lòng. Mình cũng phân tích cho anh ấy hiểu, dù có chat với ai đi nữa nhưng mình có bao giờ là người vợ xấu? Sau 2 tuần qua Mỹ, mình đã phải đi làm để phụ giúp anh ấy. Dù bị nói nặng nhẹ đủ điều cũng cầm lòng hài lòng vì nghĩ đến gia đình, đến chồng. Dù anh ấy có làm lương ít hơn mình, mình cũng chẳng bao giờ để ý, chỉ nghĩ cuộc sống vui vẻ, đầy đủ là vui rồi. Sau đó, mọi chuyện cũng qua. Anh hài lòng dung thứ nhưng có biết đâu, những điều tệ hơn đã xảy ra. Anh ấy vẫn sống lạnh nhạt, vẫn xem mình như người ngoài, vẫn hành hạ và làm mình khóc mỗi ngày. Chuyện gì mình muốn làm, anh ấy đều ngăn cản. Bây giờ, mình sống như người vô hồn, muốn chết đi cho xong. Nhiều lúc chịu không nổi dằn vặt, mình đã lao đầu vào tường muốn chết đi. Có khi uống cả hộp thuốc ngủ, muốn thoát khỏi cuộc sống khổ cực cho xong. Nhưng mình nghĩ, chết đi cha mẹ mình sẽ phải làm sao? Ai sẽ lo cho họ? Và họ sống sao nổi với tự ti bản thân? Nếu không có gia đình, có lẽ mình đã ra đi để nhẹ nhõm từ lâu rồi. Nhiều lúc nghĩ, sao ông trời cứ trừng phát mình hết lần này đến lần khác? Cho mình cuộc sống tưởng chừng là ước mơ của bao người, rồi để mình sống trong sự ghẻ lạnh cả chồng. Nơi xứ lạ quê người, mình chỉ biết dựa vào chồng mình, mà anh lại đối xử với mình như vậy? Mình phải làm sao đây? Hana * Gửi tâm tình của bạn vềchangnang@ngoisao.Netđể được bạn đọc chia sẻ, gỡ rối. |
Thứ Năm, 25 tháng 7, 2013
Lén chat với người cũ, chồng đòi ly hôn
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét