Trong đó, có nhiều trường hợp bị thương nặng, thậm chí có nhiều người chết do bị rơi xuống sông, suối. Tuy nhiên, hiện nay cầu phao này đã xuống cấp nặng, nhiều tấm ván trên cầu đã mục nát, bong tróc, tạo ra lỗ hổng lớn trên mặt cầu; một số thùng phuy bị rỉ sét, nước ngấm vào bên trong, mỗi khi có người đi qua, cầu bấp bênh, chòng chành trong khi không có lan can, tay vịn.
Theo một lãnh đạo Sở liên lạc chuyên chở tỉnh Đác Nông, để xóa hết cầu tạm trên địa bàn tỉnh cần một khoản kinh phí rất lớn, trong khi nguồn ngân sách hằng năm bố trí xây dựng đường liên lạc nông thôn không nhiều.
Bên cạnh đó, chính quyền các địa phương cần huy động quần chúng. # Đóng góp công sức, kinh phí để tôn tạo, nâng cấp, xây dựng và bảo vệ cầu tạm, song song trực tính soát, cảnh báo đề phòng hiểm nguy cho người dân tương hỗ các cầu tạm. Trưởng phòng Phòng, chống lụt bão Chi cục thủy lợi tỉnh Đác Nông Nguyễn Thành Lý cho biết: Hằng năm trên địa bàn tỉnh có khoảng 250 đến 300 người dân gặp nạn khi qua lại trên những cây cầu tạm tại các địa phương.
Người dân ở đây đã tự làm hàng trăm cây cầu tạm, cầu treo bằng gỗ, tre. Vì thế rất nguy hiểm. Chính thành thử, đa số cầu tạm chỉ sau một thời gian ngắn đưa vào dùng đã xuống cấp, hỏng, không đảm bảo an toàn cho người và công cụ tương hỗ. Chỉ tay về phía cây cầu tạm trên dòng nước lũ, chị Nguyễn Thị Thúy ở thôn Nghĩa Tín lo âu nói: "Để đón đưa con đến trường và toan lo cuộc sống gia đình, mỗi ngày tôi phải tương hỗ cây cầu này nhiều lần nhưng lần nào cũng phải "nín thở", bởi chỉ cần một sơ ý nhỏ là người và xe sẽ bị rơi xuống suối".
Bên cạnh đó, do cầu được xây dựng nhất thời nên chi việc quản lý và bảo dưỡng thường ít được chính quyền địa phương và người dân quan tâm, dẫn đến tình trạng xuống cấp nghiêm trọng. Nên việc đầu tư xây dựng cầu chắc chắn, xóa bỏ cầu tạm là hết sức khó. Năm 2013, trước nhu cầu bức thiết của quần chúng, tỉnh đã dành một phần kinh phí từ nguồn đề phòng bố trí xóa bỏ bốn cây cầu tạm tại bốn xã là Cư K’nia, huyện Cư Giút, xã Đức Mạnh, Đức Minh, huyện Đác Mil, mỗi cây cầu xây dựng khoảng một tỷ đồng và một cây cầu tại xã Quảng Tân, huyện Tuy Đức với kinh phí 1,9 tỷ đồng.
Đa số các cầu tạm đều không có lan can bảo vệ và đã xây dựng nhiều năm. Tuy nhiên do là cầu tạm thành ra rất hiểm cho người và phương tiện, nhất là trong mùa mưa lũ, nhưng việc xóa bỏ cầu tạm đang gặp rất nhiều khó khăn.
Khó xóa cầu tạm giờ, toàn bộ cầu tạm trên địa bàn tỉnh Đác Nông đều do chính quyền các địa phương và người dân tự đầu tư xây dựng và quản lý, việc duy tu, tu bổ ít được quan tâm.
Để xóa cầu tạm trên địa bàn, góp phần giảm nhẹ thiên tai, ổn định dân sinh và bảo đảm an toàn liên lạc nông thôn trên địa bàn tỉnh. Tại xã Đác R’moan, thị xã Gia Nghĩa, kể từ khi hồ thủy điện Đác R’tíh tích nước đã làm ngập đường đến trường của gần 100 em học sinh là con em đồng bào dân tộc thiểu số ở buôn Đác R’moan.
Trong năm 2013, huyện chỉ tương trợ 750 triệu đồng cho người dân xã Quảng Tân khắc phục, sửa sang lại 14 cây cầu tạm bắc qua suốc Đác Wel bị nước lũ cuốn trôi năm 2012. Trưởng phòng Phòng, chống lụt bão Nguyễn Thành Lý cho biết: Nhiều năm nay nguồn kinh phí để xóa bỏ cầu tạm trên địa bàn tỉnh hầu như thường có.
Theo số liệu thống kê của Ban Chỉ huy phòng, chống lụt bão và Giảm nhẹ thiên tai (PCLB&GNTT) tỉnh Đác Nông, trên địa bàn tỉnh hiện có 164 cây cầu tạm được làm bằng gỗ, tre bắc qua các sông, suối để phục vụ nhu cầu đi lại cho hơn 80 nghìn người dân tại các vùng nông thôn.
Song song, đường nối dẫn xuống cầu thường có độ dốc cao nên rất nguy hiểm, nhất là đối với người già và trẻ thơ. Nỗi lo túc trực Về thôn Đác Sôr, xã Đác Sắc, huyện Đác Mil, chúng tôi được ông Hoàng Văn Thăng - một người dân ở đây cho biết: Cách đây khoảng một tuần, trên đường từ rẫy về nhà khi qua cầu tạm suối Đác Sôr, do trời tối nên không phát hiện một số tấm ván lát trên mặt cầu bị gãy khiến cả người và xe máy đều rơi xuống suối.
Các cây cầu tạm còn lại là do người dân tự đóng góp tu bổ. Rất may lúc đó, một số người dân trong thôn đi làm về phát hiện xuống vớt lên mới thoát chết, còn mọi đồ đoàn đều bị nước cuốn trôi hết. Thế nhưng, do thu ngân sách còn hạn chế, đời sống dân chúng còn nhiều khó khăn.
Nên chẳng thể xóa hết số cầu tạm này được. Đầu năm 2012, các ngành chức năng của tỉnh kết hợp với thị xã Gia Nghĩa và xã Đác R’moan làm một chiếc cầu phao bắc ngang qua hồ thủy điện Đác R’tíh vào buôn Đác R’moan để giúp học trò đi học. Không chỉ ở vùng sâu, vùng xa mà ngay tại thị xã Gia Nghĩa, nhiều năm nay, người dân thôn Nghĩa Tín, xã Quảng Thành mỗi lần ra khỏi thôn đều phải đi qua cầu tạm chòng chành trong nỗi sợ hãi.
Trong khi đó, Tuy Đức là một huyện nghèo không có kinh phí để xóa bỏ các cầu tạm này. Bài và ảnh: NGUYỄN CÔNG LÝ. Trong số đó, chỉ có bốn cây cầu được xây dựng bằng dầm bê-tông, còn lại 160 cầu được làm bằng gỗ, tre; trong đó có 13 cầu có chiều dài hơn 20 m; 140 cầu có chiều dài từ 10 đến 20 m.
Về lâu dài, các địa phương cần tranh thủ mọi nguồn lực và chủ động lồng ghép vào các chương trình như xây dựng nông thôn mới, vững chắc hóa kênh mương, phát triển liên lạc nông thôn.
Để tạo thuận lợi cho việc đi lại và giảm bớt rủi ro, tai nạn cho người dân khi đi qua cầu tạm, nhất là trong mùa mưa lũ hiện, thiết tưởng UBND tỉnh Đác Nông cần sớm chỉ đạo các ngành chức năng và các huyện, xã trong tỉnh rà lại quờ quạng hệ thống cầu tạm, cầu treo để có phương án hỗ trợ kinh phí nâng cấp, tu tạo, nhất là các cầu đang hư hỏng, xuống cấp nghiêm trọng.
Bắc qua các sông, suối để đi lại. Trên địa bàn huyện Tuy Đức hiện có hơn 30 cầu tạm do người dân tự đầu tư xây dựng nhiều năm nay, hiện đang xuống cấp nghiêm trọng. Hơn nữa, các cầu tạm chủ yếu bắc qua các sông, suối ở vùng sâu, vùng xa, đường dẫn nối xuống cầu phần nhiều chỉ là đường mòn, độ dốc lớn và phục vụ cho một bộ phận nhỏ dân cư.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét